об’єднавчий
Étymologie
- Adjectif dérivé du verbe об’єднати (« unir, unifier »).
Adjectif
| Cas | Singulier | Pluriel | ||
| Masculin | Féminin | Neutre | ||
|---|---|---|---|---|
| Nominatif | об’єдна́вчий | об’єдна́вча | об’єдна́вче | об’єдна́вчі |
| Génitif | об’єдна́вчого | об’єдна́вчої | об’єдна́вчого | об’єдна́вчих |
| Datif | об’єдна́вчому | об’єдна́вчій | об’єдна́вчому | об’єдна́вчим |
| Accusatif | Nom. ou Gén. | об’єдна́вчу | об’єдна́вче | Nom. ou Gén. |
| Instrumental | об’єдна́вчим | об’єдна́вчою | об’єдна́вчим | об’єдна́вчими |
| Locatif | об’єдна́вчому об’єдна́вчім |
об’єдна́вчій | об’єдна́вчому об’єдна́вчім |
об’єдна́вчих |
об’єдна́вчий (ob’jednavtšyï) \Prononciation ?\
- Relatif à l’unification ou à la fusion.