kotcá
: kotca
Étymologie
- Dérivé de kotca (« griffe »).
Verbe
| Personne | Présent | Passé | Futur |
|---|---|---|---|
| 1re du sing. | kotcá | kotcayá | kotcatá |
| 2e du sing. | kotcal | kotcayal | kotcatal |
| 3e du sing. | kotcar | kotcayar | kotcatar |
| 1re du plur. | kotcat | kotcayat | kotcatat |
| 2e du plur. | kotcac | kotcayac | kotcatac |
| 3e du plur. | kotcad | kotcayad | kotcatad |
| 4e du plur. | kotcav | kotcayav | kotcatav |
| voir Conjugaison en kotava | |||
kotcá \kɔtˈʃa\ ou \kˈ\ ou \kˈ\ ou \kˈ\ transitif
Dérivés
Prononciation
- France : écouter « kotcá [kotˈʃa] »
Références
- « kotcá », dans Kotapedia