koayká
Étymologie
- Dérivé de koayka (« impôt »).
Verbe
| Personne | Présent | Passé | Futur |
|---|---|---|---|
| 1re du sing. | koayká | koaykayá | koaykatá |
| 2e du sing. | koaykal | koaykayal | koaykatal |
| 3e du sing. | koaykar | koaykayar | koaykatar |
| 1re du plur. | koaykat | koaykayat | koaykatat |
| 2e du plur. | koaykac | koaykayac | koaykatac |
| 3e du plur. | koaykad | koaykayad | koaykatad |
| 4e du plur. | koaykav | koaykayav | koaykatav |
| voir Conjugaison en kotava | |||
koayká \kɔajˈka\ ou \koajˈka\ transitif
Dérivés
Prononciation
- France : écouter « koayká [koajˈka] »
Références
- « koayká », dans Kotapedia