chrabrý
Étymologie
- Du russe храбрый, chrabryj.
Adjectif
| nombre | cas \ genre | masculin | féminin | neutre | |
|---|---|---|---|---|---|
| animé | inanimé | ||||
| singulier | nominatif | chrabrý | chrabrá | chrabré | |
| vocatif | chrabrý | chrabrá | chrabré | ||
| accusatif | chrabrého | chrabrý | chrabrou | chrabré | |
| génitif | chrabrého | chrabré | chrabrého | ||
| locatif | chrabrém | chrabré | chrabrém | ||
| datif | chrabrému | chrabré | chrabrému | ||
| instrumental | chrabrým | chrabrou | chrabrým | ||
| pluriel | nominatif | chrabří | chrabré | chrabrá | |
| vocatif | chrabří | chrabré | chrabrá | ||
| accusatif | chrabré | chrabrá | |||
| génitif | chrabrých | ||||
| locatif | chrabrých | ||||
| datif | chrabrým | ||||
| instrumental | chrabrými | ||||
chrabrý \ˈxrabriː\
Dérivés
- chrabrost
Références
- Jiří Rejzek, Dictionnaire étymologique tchèque, Leda, Prague, 2012